Tôi đã rất quan tâm theo dõi loạt bài về “Đi tìm nguồn gốc bưc thư gửi thầy Hiệu trưởng”.
Trước hết tôi tán thành với quan điểm của Bộ Giáo dục & Đào tạo trong việc đưa nội dung của đề thi gần với “hơi thở” của cuộc sống. Tội cũng rất thú vị với việc đi tìm tác giả “bưc thư” của anh Nguyễn Đình Nam và đồng ý với hầu hết quan điểm của anh. Song tôi nghĩ: “Dù của ai thì BỨC THƯ đó cũng là một tuyệt tác”.
Nó tuyệt tác bởi chính những nội dung chứa đựng trong đó, nó “tuyệt tác” bởi những quan điểm mang tính nhân văn và tính giáo dục sâu sắc của nó. Và tôi cũng đồng ý là “bức thư” đó tồn tại chính vì nội dung của nó và cũng chính “đời sống mạng” đã góp phần làm cho “bức thư” đó sống, ngày càng hoàn thiện hơn và phát triển rộng rãi hơn. Cách nay khoảng 5 năm, khi lần đầu tiên đọc được “bức thư” đó trên mạng, tôi đã vô cùng xúc động. Là một nhà giáo đã có hơn 40 năm trong nghề tôi vô cùng thấm thía với nội dung của bức thư và sẽ vô cùng hạnh phúc khi có một phụ huynh tin cậy viết cho tôi bức thư như vậy (bất kể người đó là Tổng thống hay một người dân bình thường). Không cầm được xúc cảm, tôi đã chuyển nội dung “bức thư” đó thành thơ và đã đem tặng GS.TS. Nguyễn Thiện Nhân khi Ông mới nhận chức Bộ trưởng Bộ GD&ĐT. Bây giờ tôi xin nhờ Báo gửi tặng các bạn đọc bài thơ đó:
Thưa thầy,
Tôi gửi thầy con trai của tôi
Để thầy dạy cho cháu những điều bổ ích:
Dạy cho cháu biết tôn thờ sự thật,
Biết khinh thường những dối trá, hư danh,
Biết chấp nhận nỗi đau khi bài thi không thành,
Song, không thỏa mãn với những gì mình đạt được,
Mỗi kết quả phải đổi bằng mồ hôi, nước mắt.
Chỉ một xu do mình kiếm được
cũng quý hơn hàng ngàn vạn của người.
Thầy hãy dạy cho con tôi luôn biết mỉm cười
Trước những khổ đau tưởng như cùng cực nhất,
Nếu vượt qua, ta sẽ vô cùng hạnh phúc.
Thầy hãy dạy con tôi:
Biết lắng nghe cả những điều tưởng chừng chua sót nhất,
Song, phải lánh xa những lời đường mật,
Biết khiêm nhường với những bạn hiền lành,
Song phải cứng rắn với kẻ thấp hèn, thô bạo.
Thầy dạy cho cháu có thể bán mồ hôi và tri thức,
Song, không bao giờ được bán lương tâm,
Mỗi con người chỉ có một trái tim,
Sống nhân ái sẽ được nhiều hơn mất.
Thầy hãy dạy con tôi
Phải có niềm tin cao nhất vào bản thân mình
và đồng loại xung quanh,
Dạy cho cháu biết:
Không thể có công bằng ở tất cả mọi nơi trên trái đất,
Và không phải tất cả mọi con người đều chân thật.
Nhưng hãy tin rằng:
Những kẻ vô loài bao giờ cũng ít hơn những người chính trực
Và thế giới này nhất định tốt đẹp hơn!
GS.TS. Đào Văn Lượng
Hiệu trưởng
Trường Đại học Công nghệ Sài Gòn,
180 Cao Lỗ, P.5, Q.8, TP.HCM.
Tel: 0903845246.